Mai Anh và những chiến hữu “đặc biệt”

18/05/2020

NGƯỜI EWAY #eway11 #ewayinmylife

Mình khá thích tấm ảnh này vì đó là quãng thời gian mình giãy-giụa-để-trưởng-thành tại Eway. Ở đó là hình ảnh của rất nhiều con người thú vị, dù nhiều người đã nghỉ nhưng tài sản vật chất và tinh thần họ để lại vẫn vô cùng lớn lao. Và mình chọn viết về những người đó.

#AnhHồSơn
Anh Sơn là người đưa mình vào Eway sau nhiều cú trượt phỏng vấn. Kéo theo đó là một chuỗi lứa mầm FU-ers. Và đây cũng là xuất phát điểm cho những con người thú vị mình được gặp tại Eway.

#AnhHưngAnhĐỉnh
Hai người anh xã hội của mình.
Hồi ấy, với một đứa yếu đuối mỏng manh và có thể bị sụp đổ bất kỳ lúc nào như mình thì ngày được hai người anh này nhận làm em gái như một dấu mốc lịch sử tại Eway vậy! Mình đã có chỗ dựa, có thể thử bất cứ cái gì và luôn có người sẵn sàng đỡ nếu mình ngã.

#MẹQuin
Mẹ Quyên từng là linh vật của Eway, nổi danh với nụ cười không lẫn đi đâu được, đến nỗi vài năm trước người Eway còn tính đúc tượng mẹ Quin để ở khu sinh hoạt chung. Mỗi lần ngồi với mẹ Quin là mình lại thấy tâm hồn trẻ lại cả chục tuổi.

#AnhRô
Biệt danh của anh Rô là Doraemon. Balo của anh ý là túi thần kỳ, cần gì cũng có. Thậm chí có lần mình hỏng dây mạng, anh ý rút ra cái kìm bấm dây mạng luôn. Hồi mới vào Eway cùng team anh Rô nên cảm thấy mình như một đứa em gái được chiều chuộng ấy. Và anh ý cũng đa tài y như Doraemon vậy. Code, photoshop, quay phim, chụp ảnh… chỉ cần cho anh đề bài thì anh đều làm được, không biết làm thì anh sẽ tìm ra cách làm bằng được thì thôi. Anh rất thích tạo ra những thứ hay ho để làm văn hoá. Trang Inside là do một tay anh dựng, và logo “insai” cũng là do anh tạo ra nốt.

#ChịLinhMèo
Chị Mèo là người phỏng vấn mình vào Eway. Lúc ấy mình ngơ lắm và chả biết nói về bản thân như thế nào, nhưng chị đã đặt câu hỏi để tìm ra điểm mạnh của mình, rồi mình pass phỏng vấn như một kỳ tích.

Chị Mèo lúc nào cũng mang lại cảm giác yên bình và ấm áp. Chị luôn lắng nghe, vỗ về, xoa dịu một con bé mít ướt là mình. Mấy lúc buồn, mình lại chạy đến chỗ chị như một chú cún con. Chị ngay lập tức biết mình có chuyện và nhìn mình với ánh mắt sốt sắng, và chỉ cần có thế là nước mắt mình lập tức trào ra. Ở Eway, chị tạo ra rất nhiều hoạt động nuôi dưỡng tâm hồn, ví dụ như thiền 30 phút mỗi ngày. Mấy năm ấy tâm hồn mình đã nhận được vô cùng nhiều năng lượng tích cực từ chị Mèo. Mỗi lần nhìn chị mình lại thấy lòng bình an lắm.

#AnhChi
Anh Chi là người có tư duy Growth Hacking rất xịn. Cách anh truyền tải vấn đề cũng vô cùng dễ hiểu. Ngày xưa mình hay phải đi nhờ team Tech xuất report vì dashboard không có, xin nhiều quá mất thời gian của Tech thế là được anh Chi dạy cho query SQL luôn để tự làm. Anh ý cũng là người định hướng mình đi theo MarTech và bây giờ mình đang đi theo nó thật. Cách đặt vấn đề “Mục đích cuối cùng là gì?” cũng là học lây từ anh Chi nốt. Túm lại đây là người anh đã truyền cho mình rất nhiều tri thức giá trị, hehe.

#Đăng
Nó là CTO trẻ tuổi nhất trong lịch sử Eway, vào Eway lúc 21 tuổi và lên CTO lúc 22 tuổi. Hồi mới chơi với nó, thấy thằng ku 95 mà từng trải từ rất sớm nên ông cụ non với dị lắm. Nó bỏ học và làm thêm đủ loại công việc như trông quán net, chạy xe ôm… nên cũng nếm trải không ít chuyện. Sách nó đọc cũng toàn sách khó nhằn, lắm lúc nó nói những thứ mình chả hiểu. Nhìn nó mình nghĩ 85 chứ chả giống thằng 95 gì cả, nên lúc nào mình cũng coi nó như người anh vì nó già dặn quá. Ấn tượng nhất ở nó là chịu đựng áp lực giỏi kinh khủng. Làm việc với mình, nó nhiều lần phát zồ vì mình mãi không-chốt-được, nhưng chưa một lần lên giọng gắt gỏng. Có những lúc tranh luận tăng xông quá, nó vò đầu đi ra ngoài hành lang làm điếu thuốc rồi lại bình tĩnh vào nói chuyện tiếp.

Nhắc đến Đăng thì không thể thiếu #Huân #Hiệp – 2 học trò của Đăng được dụ về Eway thực tập khi vẫn còn chưa tốt nghiệp. Hai đứa từ những ngày còn ngáo ngơ mà giờ đã thành những dev cứng ở Eway rồi.

Ngày ấy 3 đứa này chả biết gì ngoài công việc, đến nỗi cốc tào phớ Nghĩa Tân cũng là lần đầu mình dẫn chúng nó đi ăn. Có những tuần chúng nó ngủ ở công ty còn nhiều hơn ở nhà. Mấy hôm 8,9h sáng chị Mèo dẫn khách đi tham quan văn phòng, bật đèn hào hứng giới thiệu phòng họp cỏ đầy tính sáng tạo thì thấy thằng Đăng vẫn lăn lóc ngủ trong đấy ). Thậm chí lần đập đi xây lại con AdFlex, Đăng ám ảnh quá mà ngủ mơ thấy AdFlex gọi. Nó kể “Em ngủ trong phòng cỏ mà con AdFlex cũ cứ hiện về gọi bảo đừng đập )”.

#HoàngtửIT
Hay còn có những cái tên như Tiểu Thư Song Ngư, Tưởng Tinh Tế, Duyta White.
Người Eway cũ chắc không ai lạ gì với hình ảnh hoàng tử IT lăn lóc ngủ giữa giờ làm việc. Mới vào công ty nhìn anh rất lạnh lùng và khó gần, kiểu công tử con ông cháu cha ấy. Nhưng dần làm việc và chơi cùng mới thấy cả một biển trời thú zị trong con người này, đến nỗi với mình thì anh là biểu tượng văn hoá (và nhan sắc – tự anh nhận) của Eway thời bấy giờ.

Đây vẫn luôn là chàng trai dev front-end xịn xò nhất vịnh bắc bộ mà mình từng biết. Sản phẩm anh làm ra luôn vượt kỳ vọng của mọi người, vì anh-thích-thế. Ngày xưa mỗi lần trang pub MO lỗi, mọi người đều sẽ thấy chiếc meme đặc sản con mèo của anh với dòng chữ đại ý “Lỗi rồi đợi tý đang sửa”. Hay như Noel đến, anh sẽ làm tuyết rơi mà chẳng cần ai order. Nếu anh hứa deadline với mình là thứ 2 thì chủ nhật anh đã làm xong rồi, chỉ đơn giản anh thích nhìn mình “wow” rồi khen xịn thế giỏi thế. Chàng trai luôn coi mình là trung tâm, anh thích nịnh số 2 thì không ai số 1. Được cái nịnh xong mình sẽ xin được đồ ăn nên cũng tích cực nịnh ?

Chỗ anh ngồi cũng sắm bộ loa xịn, cứ tắt đèn là anh auto mở nhạc sinh nhật. Sau khi anh nghỉ, tiếng nhạc cũng không còn vang lên nữa.

Kể về đại ka nhiêu đây không thể đủ. Chỉ biết ngày đại ka nghỉ, Eway như mất đi một biểu tượng văn hoá vậy.

Link chia sẻ 12 giờ

Post Author: Do Pham Khac